Tôi nghe nói mấy nơi xuống nông thôn cũng khác nhau lắm, những chỗ tốt một chút thì điểm công của đại đội thôn còn cao hơn cả công việc của chúng ta ở thành phố ấy chứ.”
“Hắn ta là đi xuống nông thôn, chứ đâu phải đi hưởng phước, làm gì có điều kiện tốt như vậy? Tôi chỉ có thể nói là nơi tôi chọn cho hắn sẽ không phải là vùng Tây Bắc.”
“Vệ Hồng, tôi đều nghe cậu hết, tôi chỉ là người truyền lời thôi…”
Giọng nói nhỏ dần, đến cuối cùng không nghe thấy gì nữa, hai người bên ngoài chắc là đã đi xa rồi.
Lâm Tiếu Đồng đứng đến tê cả chân, chạy ra ngoài hít thở không khí trong lành.
Liên tưởng đến cuộc đối thoại nghe được tối hôm đó, cô tặc lưỡi hai tiếng.
Cái Hứa Đông Thăng này mà biết Trần Lan nói với Tần Vệ Hồng như vậy, bảo đảm tức đến hộc máu.
Vốn dĩ là đang tính toán muốn kiếm một cơ hội việc làm, không ngờ bây giờ lại bị đóng gói gửi đi xuống nông thôn rồi.
Đúng là trớ trêu, cuộc đời vô thường mà.
Chuyện này chắc còn ầm ĩ dài dài.
…
Buổi tối tan ca, Hà Thúy Thúy định đi bưu điện lấy thư, Lâm Tiếu Đồng vừa hay định đi nhà hàng quốc doanh gần đó mua chút đồ nguội đóng gói.
Hai người đi cùng nhau, khi Hà Thúy Thúy vào lấy thư, còn gặp phải Tần Vệ Hồng.
Tất nhiên, cả hai cũng không chào hỏi, ngầm hiểu ý nhau, ai làm việc nấy.
Hà Thúy Thúy cầm thư đi ra cửa, không ngờ lại gặp phải tên đàn ông lừa đảo mà cô từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4667171/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.