Thấy Triệu Vân Vân đã tỉnh, ả ngồi xổm xuống véo mặt cô, khẽ cười một tiếng.
“Cô em, em tỉnh rồi à, đừng lo, hôm nay chị sẽ đưa em về nhà!”
Triệu Vân Vân nhìn chằm chằm Bình Muội, trong lòng biết người phụ nữ này muốn bán cô đi.
“Đôi mắt này đẹp thật đấy, chị nhìn mà muốn đau lòng đây.”
Bình Muội miệng cười nói, một tay giơ lên tát mạnh vào mắt Triệu Vân Vân, đánh cô ngã dúi dụi xuống đất không đứng vững được.
“Tôi muốn uống nước.”
Giọng Triệu Vân Vân nhỏ xíu, khản đặc, giờ vừa đói vừa khát, nuốt nước bọt thôi cũng ngửi thấy mùi máu tanh.
“Bình Muội, nhẹ tay thôi, đánh hỏng rồi thì không bán được giá tốt đâu.”
Trong phòng, Đại Tráng mặc quần áo chỉnh tề bước ra, liếc mắt thấy bộ dạng của Triệu Vân Vân, gã đi vào bếp dùng gáo nước bằng quả bầu múc một gáo nước lã lớn đưa đến miệng Triệu Vân Vân.
“Uống đi, còn không uống, có nước mà uống là may lắm rồi.”
Triệu Vân Vân nhìn gáo nước lã đó cắn răng, ngẩng đầu uống từng ngụm lớn.
Uống nhanh quá, nước không cẩn thận chảy dọc theo cằm xuống cổ, biến mất ở ngực.
Đại Tráng nhìn cảnh này không kìm được nuốt nước bọt, bị Bình Muội nhìn thấy tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Ả đứng dậy chạy vào bếp lại múc một gáo nước lã khác đẩy Đại Tráng ra, bóp cằm Triệu Vân Vân ép nước vào miệng cô.
“Con tiện nhân, uống nước thôi cũng câu dẫn người, uống uống uống tao cho mày uống.”
Bình Muội đổ liên tiếp ba gáo nước lớn mới dừng tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4664973/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.