Lâm Tiểu Đồng nói thật: “Vậy nếu anh không chịu khó đọc sách, thì muốn điều về đây sẽ phải mất rất lâu nữa đấy.”
Tạ Dực nghe vậy, khóe miệng trĩu xuống, rụt đầu lại, khẽ cúi người ôm nhẹ Lâm Tiểu Đồng.
Lâm Tiểu Đồng nghiêng người kéo tay Tạ Dực nói: “Hơn nữa, năm sau khôi phục thi đại học sẽ có rất rất nhiều người tham gia, cuối cùng chỉ có một phần rất nhỏ người mới thi đậu.”
Năm sau có hơn 10 triệu người đăng ký tham gia thi đại học, có 5,7 triệu người qua vòng xét duyệt.
Nhưng chỉ có hơn 270 nghìn người được tuyển, đây đích thị là ngàn vạn quân đi qua cầu độc mộc.
Tạ Dực nghe xong cau mày, cầm bút ngồi cạnh cô, cam chịu cũng bắt đầu học.
Hai người ngồi bên cửa sổ sáng sủa, yên tĩnh đọc sách học bài.
23. Cao Tú Lan đi ngang qua cửa, nghe thấy trong phòng im ắng, không hiểu sao cảm thấy có gì đó không ổn.
Trong phòng im ắng, Tạ Dực đang giở trò.
Tạ Dực học mệt đầu lại ngứa ngáy, anh từ phòng đi ra định ra ngoài lấy một quả hồng đông lạnh ăn, vừa bước ra khỏi cửa đóng cửa lại quay người đã thấy mẹ anh đang nhìn anh với vẻ mặt nghi hoặc.
Thật là không hiểu đầu đuôi ra sao, hôm nay anh đâu có gây chuyện, sao mẹ anh lại nhìn anh như vậy.
“Mẹ, mẹ sao thế?”
Cao Tú Lan rón rén hỏi: “Con đang làm gì trong phòng vậy? Sao mà im ắng thế?”
“Ồ, con đang học bài! Học cùng Tiểu Đồng.”
Tạ Dực nói với vẻ mặt đương nhiên.
Cao Tú Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4664818/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.