Anh ta ôm chân nghỉ một lát, cuối cùng một mình đáng thương đẩy chiếc xe đạp không có yên sau trở về.
Đợi Ngô Thắng Lợi đi xa, ở khúc cua đầu ngõ cẩn thận lấp ló ra hai cái đầu, nhìn nhau một cái.
"Đại ca, anh nói người kia có bị hâm không?"
Nếu không thì sao lại ngu ngốc như vậy chạy đi đá cột điện.
"Lão Tam, nhỏ tiếng thôi, mấy thằng nhóc lớn đầu rồi mà cứ hấp tấp thế."
Chẳng giống anh ta tí nào, cẩn thận thận trọng.
"Đại ca, trong nhà vệ sinh còn có một người phụ nữ nữa, chúng ta về trước đi, nhị ca còn đang đợi chúng ta."
"Được được được, chúng ta rút thôi, hôm nay đúng là xui xẻo, cái đồ bỏ đi, làm tốn thời gian của chúng ta."
Vừa đi vừa ném chiếc yên xe đạp vừa tháo được vào đống tuyết dưới chân tường.
Nếu Ngô Thắng Lợi mà ra muộn thêm một chút nữa thì bọn chúng đã có thể cạy khóa ra rồi, lúc đó đã có thể kiếm được một chiếc xe đạp.
"Đại ca, nhị ca bây giờ ghê gớm lắm, không biết có còn quan tâm đến hai anh em mình nữa không?"
"Lão Tam, chú yên tâm đi, lão Nhị không phải là người vô lương tâm như vậy đâu, đi theo nó thì chúng ta ít ra còn có cái mà ăn."
"Cũng phải đó, Đại ca. Nhị ca nói dạo này muốn dẫn chúng ta đi làm một phi vụ lớn, anh có biết là chuyện gì không?"
"Tao làm sao mà biết được? Đừng đoán mò nữa, dù sao đến lúc đó sẽ biết thôi."
"Cũng phải đó, Đại ca, vẫn là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4664813/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.