Thẩm Y Y đeo một cái sọt củi, lại dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Đại Bảo, Nhị Bảo mà cầm mấy cây củi đã chia thành hai bó cho hai đứa cầm, Tiểu Bảo một tay cầm một cây, hoạt bát đi theo đằng sau hai người anh, Thẩm Y Y đi ở cuối cùng nhìn theo bọn nó.
Trở về thôn, phần lớn mọi người đang làm việc chưa trở về, chỉ có một phần nhỏ người già yếu đang ngồi ở cửa nhà, tò mò nhìn một đoàn người Thẩm Y Y.
Bình thường Thẩm Y Y chẳng mấy khi lui tới với người ở trong thôn, cũng rất ít khi ra ngoài làm việc tán gẫu gì gì đó, chuyện tình cảm giữa cô và Lý Thâm không tốt, cô không quan tâm đến mấy đứa nhỏ mọi người đều biết. Đột nhiên nhìn thấy cô dẫn theo mấy đứa nhỏ đi ra, bọn họ đều giống như nhìn thấy động vật quý hiếm nào đó.
Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không chủ động chào hỏi cô, ngược lại là ba đứa nhỏ nói chuyện ngọt, thấy là lập tức kêu: "Ông nội Vương”, “bà nội Hà”, "thím Trương" các kiểu. Đương nhiên, ba đứa nhỏ cũng rất được chào đón, những người kia đều cười rất hòa ái chào hỏi ba đứa nhỏ.
Thẩm Y Y thấy vậy, môi hơi cong nhẹ, lúc chạm mắt nhau còn gật đầu ra ý chào một cái, cũng chào hỏi một tiếng.
Những người kia hiển nhiên có chút “thụ sủng nhược kinh”, cũng có người già thấy vậy liền hiền lành hỏi một câu: "Mẹ Đại Bảo, dẫn theo đám Đại Bảo đi nhặt củi sao?"
"Đúng vậy!" Thẩm Y Y cũng rất hòa thuận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-song-lai-truoc-khi-bo-chong-bo-con/4346775/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.