Cô nhìn qua đồ bà để lại rồi đóng cửa nhà gỗ lại. Những thứ này tạm thời chưa cần phải lấy ra làm gì. Rời khỏi nhà gỗ, Tả Đan Đan lại nhìn vào vườn trái cây.
Hoa trên cây rất nhiều, những loại trái cây khác mùa này chín cùng một lúc như một kỳ tích vậy. Tả Đan Đan hái một quả táo đỏ xuống, cắn một miếng, hương vị quen thuộc lan tỏa trong miệng cô.
Cô nghĩ mình đã lâu không đến đây, cũng không biết cảnh bên ngoài giờ thế nào.
Cô ăn vài miếng táo, đang định quay về thì cảnh tượng trước mắt lại thay đổi. Khi về đến phòng, Tả Đan Đan vẫn chưa kịp phản ứng lại thì nghe thấy tiếng gõ cửa rất mạnh. “Tả Đan Đan, mày làm cái gì bên trong thế hả, đây không phải phòng của một mình mày đâu!” Bên ngoài là tiếng hét rất lớn của Tả Hoan. “Đan Đan, mày mà còn không mở cửa là bác phá cửa đấy, tao còn có chuyện phải nói với bà nội mày đấy.” Từ Phượng Hà tức giận nói. Tả Đan Đan vội vàng thay bộ quần áo trên người xuống rồi mặc bộ quần áo cũ lúc trước vào, suy nghĩ một chút rồi ném bộ quần áo đó vào vườn trái cây. Cô chạy thật nhanh ra phía cửa phòng rồi mở cửa ra. Tả Hoan đang định phá cửa nên bị mất đà, thiếu chút nữa thì ngã ra đất, mặt tức đỏ hồng lên: “Tả Đan Đan, mày muốn làm gì, mày cố tình đúng không?” Nhìn thấy bộ dạng của Tả Đan Đan, Tả Hoan thấy bực mình. Tuy rằng cô ta không muốn thừa nhận nhưng ngũ quan của Tả Đan Đan rất xinh đẹp, nếu không phải do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-song-lai-lam-nu-nong-dan/4507215/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.