Nhan Dương vô cùng vui vẻ kéo tay Lâm Tiểu Nguyệt, hai người nghênh ngang chạy ra khỏi cửa nhà.
Đứng ở cửa nhà bếp, Dương Thành Ngọc nhìn hai người chạy đi xa, đúng là tức chết đi được!
Đúng lúc đó, Nhan Hồng Anh trở về từ bên ngoài, nghĩ rằng chắc là mẹ cô ta đã bắt đầu xuống bếp rồi.
Nhan Hồng Anh muốn ăn vụng cái gì đó.
Kết quả, Dương Thành Ngọc sai bảo cô ta với vẻ mặt không tốt: "Mày đi rửa chén trước đi!"
"Con không muốn! Con tới là để ăn! Sao lại bắt con rửa chén?"
Nhan Hồng Anh từ chối ngay, thấy vô cùng khó hiểu, vì sao muốn cô ta làm cái chuyện này chứ?
"Không có người rửa chén thì mày không thể rửa một chút à?"
Dương Thành Ngọc tức giận nói cô ta, "Chén từ tối hôm qua đến sáng hôm nay đã chất thành núi rồi, vậy thì tao nấu đồ ăn kiểu gì!"
"Vậy thì bảo bác ba rửa thôi! Từ trước tới giờ có phải nhà mình rửa đâu!" Nhan Hồng Anh đáp lại bà ta.
"Bây giờ thím ba mày mặc kệ phòng bếp rồi, chén cũng không rửa."
Dương Thành Ngọc căm giận nói, "Mày đừng hỏi nữa, lại đây rửa chén chung!"
"Con không làm đâu! Vậy mẹ bảo con nhỏ rẻ tiền kia rửa đi!" Nhan Hồng Anh lại phản bác.
Dương Thành Ngọc tức giận phất tay, "Mày đi mà kêu! Nếu nó không tới thì mày mày về rửa!"
"Con đi thì con đi!"
Nhan Hồng Anh lập tức quay đầu, chuẩn bị đi tìm Lâm Tiểu Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-song-cung-vai-ac-ba-nhan-cach/2574759/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.