Cô định chờ nhân cách thứ ba của Nhan Dương, kết quả tỉnh dậy thì nhân cách hậm hực của Nhan Dương lại xuất hiện.
Sau khi anh tỉnh lại, ngồi ở trên giường thất thần ngơ ngẩn, rơi vào trạng thái im lặng.
Lúc nãy Lâm Tiểu Nguyệt vừa mới quay về sau khi đi chặt gỗ với Vương Tú Anh, quay về phòng thì thấy Nhan Dương đang đứng bất động chỗ đó, cả người tỏa ra hơi thở người sống chớ đến gần.
Ừ, không sai đây là nhân cách thứ hai.
Nhan Dương thấy Lâm Tiểu Nguyệt đứng gần, thân mình co rúm lại, bọc chăn vào, trốn vào một góc giường, thể hiện sự đề phòng.
“Cô đang làm cái gì vậy? Đừng nói cô ở trong phòng tôi đấy!”
Lâm Tiểu Nguyệt đi về phía anh, ngồi xuống giường một cách tự nhiên, cúi người dựa sát vào anh, “Anh bạn nhỏ, có thêm một người khác nữa, bọn họ ai cũng nhận tôi là vợ. Bao giờ anh mới nhận tôi đây?”
Nhan Dương bị hỏi đến mức sức mặt đỏ lên, bàn tay đang nhéo chăn cũng lặng lẽ siết chặt lại.
Đương nhiên, trong lòng anh cũng cảm thấy kinh ngạc vì lời nói của cô.
Không biết vì sao cô lại biết, thân thể này của anh, cất giấu ba nhân cách?
“Anh đừng yên lặng như thế. Lên tiếng đi, tôi có việc muốn thương lượng với anh.”
Lâm Tiểu Nguyệt ghé sát mặt vào một chút, tay nhỏ đang nắm lấy góc chăn cũng khẽ động.
Lúc này, một cây gậy đánh không ra rắm Nhan Dương buồn rầu mở miệng, tích chữ như vàng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-song-cung-vai-ac-ba-nhan-cach/2574727/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.