Công việc của đội sản xuất thu hoạch vụ thu đã kết thúc, từng nhà từng hộ cũng không ra ngoài làm việc.
Nhan gia, người nào cũng rảnh rỗi. Sáng sớm đi thành đoàn thể ra cửa, bảo là muốn đi lên trấn mua đồ.
Nhưng mà Lâm Tiểu Nguyệt không rảnh.
Một đống lớn việc thủ công đang đặt trước mặt cô!
Trong gia đình Nhan gia, người phụ nữ ở đại phòng nhị phòng cũng không cần phải làm việc nhà, tất cả những công việc thủ công đều do một mình Vương Tú Anh ôm đồm.
Bởi thế, sau khi Lâm Tiểu Nguyệt gả vào đây, Vương Tú Anh ở nhà làm mấy việc đó, cô cũng có phần.
Sáng sớm, quét dọn sân, giặt quần áo cho cả nhà, còn phải nấu cơm.
Cứ tiếp tục làm như thế, Lâm Tiểu Nguyệt cảm thấy chẳng khác so với đi làm công là mấy.
Mệt chết!
Gần đến giữa trưa, Vương Tú Anh xào rau ở trong bếp, Lâm Tiểu Nguyệt giúp chút việc bếp núc ở bên bệ bếp, Nhan Dương chơi được một lúc ở bên ngoài thì vác theo gương mặt đầy vết bẩn chạy vào trong bếp.
“Mẹ, vợ, Tiểu Dương đói bụng, có món gì ăn hay không?”
Nhan Dương chạy đến kệ bếp, định duỗi tay về phía nồi trứng gà vừa mới xào, Vương Tú Anh nhanh chóng ngăn anh lại, quay đầu gọi Lâm Tiểu Nguyệt: “Lâm Tiểu Nguyệt, dẫn Tiểu Dương đi rửa tay.”
Lâm Tiểu Nguyệt tay đang làm việc, ngẩng đầu, gọi Nhan Dương: “Tiểu Dương, đến đây.”
Nhan Dương bỗng dưng nghe lời ngoài ý muốn, ngoan ngoãn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-song-cung-vai-ac-ba-nhan-cach/2574710/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.