Cố Trường Kiện cũng cảm thấy xấu hổ, Tôn Tú Lan nhận thấy không khí không đúng, liền nhanh chóng nói: “Á Á, mau xin lỗ chị con đi!”
Cố Á đương nhiên không chịu xin lỗi, trong lòng cô ta tức giận, đem đầu uốn éo, không nói lời nào!
Cô ta làm sao có thể cho Cố Linh được như ý nguyện, bảo cô ta xin lỗi sao, đừng mơ!
Tôn Tú Lan chỉ có thể hèn mọn đi lên, kéo kéo tay áo Cố Linh: “Được rồi, được rồi, Linh Linh, mọi thứ đều là do mẹ sai! Mẹ bảo đảm với con, về sau Á Á sẽ không động vào đồ vật của con, Á Á có gì, con cũng đều có! Được không? Nếu con còn tức giận, vậy thì liền tới đánh mẹ đây, con tới đánh mẹ!”
Bà ta bắt lấy tay Cố Linh, hướng tay cô về phía thân mình. Cố Linh trực tiếp rút lại tay, nói : “Mẹ đừng làm những việc vộ dụng này! Cố Á đánh con, không được con cho phép đã lấy đồ đạc của con, em ấy phải xin lỗi con! Ngày thường mẹ lấy tiền lương cho em ấy như thế nào, thì mẹ cũng phải đưa cho con như vậy! Nếu không, ngày mai con sẽ nháo lớn, nháo ra rõ ràng, để cho mọi người nhìn xem, mẹ kế đối xử với con của chồng như thế nào!”
Cố Trường Kiện trong lòng tức giận, nhưng ông ta cũng biết, Cố Linh xác thật bị uỷ khuất, nếu Cố Linh thật sự nháo ra, như vậy ông ta sẽ bị mọi người chỉ trỏ, quá khó coi.
Ông ta không kiên nhẫn, nói : “Cố Á, con xin lỗi chị con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-trong-sinh-hoa-khoi-cau-sinh-noi-bien-dao/420065/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.