Cán bộ thôn nghe bà ta kêu khóc mà thấy phiền, muốn bà ta vào trong văn phòng nói chuyện, nhưng bà ta không chịu.
Thôn trưởng Lý thấy không có biện pháp nào xử lý Trần Tú Nga, đành xanh mặt nói: “Bà xác định muốn phân gia?”
Lão Nhϊếp vốn chỉ để cho Trần Tú Nga làm ầm ĩ một trận liền thu liễm lại, nhưng bà vợ già của ông ta không nhìn ông ta một cái, đã lớn tiếng nói: “Xác định” Trần Tú Nga dõng dạc nói.
Chủ nhiệm Tưởng đang đứng bên cạnh thông trưởng Lý, quả thực tức giận đến sắp bốc khói.
Nếu không phải Sở Uyển thật sự không muốn rời khỏi Nhϊếp gia, bà thật sự muốn đứng ra làm chủ cho con bé.
“Được.” Thôn trưởng Lý trừng trừng Trần Tú Nga, sau đó liếc mắt một cái, nhìn về phía Sở Uyển, “Đồng chí Sở Uyển, cô có nguyện ý phân gia không?”
“Tôi ——” Sở Uyển mím môi.
Trần Tú Nga lăn lộn trên mặt đất một cái, bắt đầu đưa mắt ra hiệu cho lão Nhϊếp.
Hiện tại cô ta biết sợ rồi sao?
Biết sợ, liền khóc lóc mà cầu xin bọn họ, đến lúc đó bọn họ để cho cán bộ thôn phê bình cô ta vài câu, để cho cô ta nhận được giáo huấn!
Nhϊếp lão đầu liền thanh thanh giọng nói: “Biết sai là được, con về sau ——”
“Được, phân gia đi.” Sở Uyển nhẹ giọng nói.
Nhϊếp lão đầu cùng Trần Tú Nga choáng váng.
Người dân trong thôn đang vây xem xung quanh cũng choáng váng.
“Thôn trưởng Lý, cháu đồng ý phân gia.” Sở Uyển tâm bình khí hòa mà lặp lại.
Trần Tú Nga đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-nhi-hon-nuong-chieu-tieu-qua-phu-hang-ngay/582637/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.