Chương trước
Chương sau


Bà không biết về Sở Uyển, nhưng Cố Kiêu lại để ý đến cô, vì vậy mà bà muốn đi thăm dò tình huống!Rốt cuộc ở trong lòng bà lão Mạc, thì tiểu quả phụ chính là người mà con nuôi của mình Cố Kiêu coi trọng.
Không đúng, gọi tiểu quả phụ không dễ nghe, nên gọi là nữ đồng chí.
Nữ đồng chí này nhân phẩm rốt cuộc đến tột cùng như thế nào, bà muốn đến hỏi thăm rõ ràng!Bà Mạc vừa đi vừa suy nghĩ, bước chân đi như bay, đi đi một hồi mới nhớ ra, phía sau mình còn có bốn cái chân ngắn theo đuôi, vì vậy lại cố tình bước chậm lại.
Thanh Thanh mệt đến thở hồng hộc, ngẩng khuôn mặt nhỏ bụ bẫm của mình lên hỏi anh trai : “Anh trai, ba ba bảo, bà nội thân thể không tốt a!”Tuổi tuổi mệt đến thở hồng hộc, ngưỡng bụ bẫm khuôn mặt nhỏ đối an năm nói: “Ca ca, ba ba nói nãi nãi thân thể không hảo oa.
”An Năm vẫn giống như ngày thường, chỉ trầm mặc, không nói gì.
Ba ba nói bà nội thân thể không tốt, dặn dò bọn họ khi ở cùng bà không được nghịch ngợm.

Nhưng hiện tại cậu nhìn thấy, bà nội so với Thanh Thanh còn khoẻ hơn nhiều.
Bà Mạc dừng lại chờ hai đứa nhỏ, gọi bọn chúng chạy nhanh đến chỗ mình, ánh mắt vừa quét ngang qua liền nhìn thấy Tưởng Thu Nguyệt đang xanh mặt đi tới.
“Chủ nhiệm Tưởng!” Bà Mạc vẫy tay, “Làm sao lại tức giận thành như vậy!”Bà Mạc lớn tuổi hơn Trần Tú Nga, đều không đọc qua sách vở gì, nhưng so sánh với những người trẻ tuổi thì bà quả thực là một người thông tình đạt lý.
Lúc ấy con trai bà Mạc mới hy sinh không lâu, bên phía bộ đội phái người tới an ủi.
Nhóm cán bộ thôn đều lo lắng bà không khống chế được cảm xúc của mình.

Nhưng không ai nghĩ tới, bà lão tuy rằng hai chân nhũn ra, gầy đi rất nhiều, nhưng vẫn cứng rắn đứng dậy, chỉ nói một câu : “Con trai tôi là liệt sĩ, nó hi sinh thân mình vì nước, hi sinh này của nó là vinh quang”.
Chỉ một câu có thể thấy được giác ngộ của bà lão rất cao.
Chủ nhiệm Tưởng một bụng tức giận không thoải mái, đang không biết nói cùng với ai, liền nói với bà Mạc : “Cô gái nhà người ta đã gả vào nhà họ, không phải là người Nhiếp gia sao? Sao bọn họ có thể khi dễ con bé như vậy!”Lỗ tai của bà đều dựng thẳng lên nghe.
Nhiếp gia?Nhiếp gia còn không phải là nhà chồng của tiểu quả phụ sao!Chủ nhiệm Tưởng sau khi nói như vậy, liền dừng lại, vẻ mặt đầy căm phẫn, chỉ là chậm rãi, bà phát hiện ra không quá thích hợp.
Như thế nào bà lại thấy bộ dáng của bà lão Mạc giống như rất hứng thú.
Quá bát quái đi!Ban đêm gió nhẹ thổi tới, Bà Mạc vui vẻ ăn dưa, rất có hứng thú.
.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.