Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thật không ngờ tới, đoàn trưởng Trình trước giờ lạnh lùng thờ ơ, trong quân đội được gọi với tên “Hắc quan công”, thế mà mối quan hệ với vợ tốt như vậy, vừa gặp đã ôm người ta, đúng là không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài!
Còn có đồng chí Thẩm nữa, chẳng trách mình nói cô đều không để ý, hóa ra là đang nhớ chồng.
Tình cảm của hai người này thật tốt, xem ra những lời đồn ngoài kia đều không đáng tin.
______
Cuối cùng, vẫn là Trình Diễm lên tiếng cắt ngang suy nghĩ vớ vẩn của bác sĩ Chu. Sau khi nghe thấy vấn đề của anh, bác sĩ Chu lắc đầu: “Cơ thể của đồng chí Thẩm không có vấn đề gì nữa rồi, có điều hôm mê quá lâu nên có chút suy nhược. Các chỉ số khác đều rất khỏe mạnh.”
Thực ra bác sĩ Chu hơi khó hiểu, theo lí mà nói hôn mê lâu như vậy, cơ thể sẽ có chút suy yếu, nhưng Thẩm Vi Vi thì không. Ngoại trừ suy nhược thì không có vấn đề gì nữa.
Có điều bởi vì Thẩm Vi Vi không phải vẫn luôn trị liệu ở đây, ông ấy tưởng rằng bệnh viện lúc trước hoặc là Trình Diễm nghĩ cách gì đó mới được như thế, vậy nên ông ấy cũng không hỏi nhiều nữa.
“Trong nửa năm tới, cứ cách một đoạn thời gian phải kiểm tra định kỳ một lần, làm tốt phục hồi chức năng là được.” Bác sĩ Chu nói.
Nói chung, phục hồi chức năng đều phải ở bệnh viện, nhưng Thẩm Vi Vi đợi không nổi nữa, cô bắt buộc phải quay về ngay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-me-ruot-phao-hoi-trong-sinh/4382867/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.