Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đặc biệt là hôm nay giảm nhiệt, ngồi xuống trong phòng, đốt lửa, vây quanh lò lửa nói sục sôi ngất trời.
Mọi người đang nói hăng say, đột nhiên có người chạy vào, lớn tiếng nói: “Các người không biết đâu, vợ doàn trưởng Trình, tỉnh!!”
“Cái gì? Tỉnh?!”
------
Bác sĩ Chu nhìn Thẩm Vi Vi ngồi trên giường, cảm thấy đầu mình có hơi đau.
Chuyện này nói ra rất dài dòng, hơn nửa năm trước, khi Trình Diễm chuyển sang đây, Trương Lữ Trường bèn gọi bác sĩ Chu đi sang, nói cho anh ấy biết có một bệnh nhân gọi là Thẩm Vi Vi vào bệnh viện bọn họ, xin anh ấy nhất định phải điều trị cẩn thận.
Bác sĩ Chu y thuật tốt, tuy liên tục công tác ở bệnh viện quân khu, nhưng kỹ thuật cũng là số một số số hai ở toàn bộ tỉnh Bắc. Trương Lữ Trường hiểu rõ Trình Diễm, biết trong lòng anh vợ quan trọng bao nhiêu, thậm chí anh nghĩ hết cách sớm ngày thăng chức chuyẻng đến bên này, đểu bởi vì điều kiện chữa bệnh ở đây rất tốt, rất có hi vọng chữa khỏi cho vợ anh.
Cho nên dặn dò rất nhiều với bác sĩ Chu, xin anh ấy nhất định phải tận tâm.
Anh ấy cũng như thế, chớ nói chi là Trình Diễm.
Có thể nói như vậy, nhiều ngày trôi qua như thế, ngoại trừ ra ngoài huấn luyện, ra ngoài làm nhiệm vụ, thời gian Trình Diễm ở bệnh viện nhiều hơn về nhà, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi thì trông ở đây, hận không thể cả ngày tìm bác sĩ Chu hỏi mười lần, khi nào vợ anh tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-me-ruot-phao-hoi-trong-sinh/4382862/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.