"Nè nè nè……" Bác gái Trịnh thấy dáng vẻ này của con trai, rất cạn lời. Người này làm sai chuyện đã bị trừng phạt, bây giờ ra ngoài nên sống cuộc sống mới thật tốt chứ không phải trốn tránh như vậy. Hà Ngọc Yến cũng bị biểu hiện của Đổng Kiến Thiết làm cho kinh ngạc, chủ yếu là biểu hiện của người này nằm ngoài dự đoán của vợ chồng bọn họ. "Thôi bỏ đi, thôi bỏ đi. Chị Trịnh, thằng bé mới ra ngoài, còn chưa điều chỉnh tâm lý được. Đúng rồi, chị có sắp xếp chuyện công việc chưa?" Bác gái Phùng bán bữa sáng xong trở về, nửa đường gặp được vợ chồng Hà Ngọc Yến. Ba người vừa đi vừa nói chuyện của Đổng Kiến Thiết. Lúc này nhìn thấy bác gái Trịnh mới thuận miệng hỏi. Bác gái Trịnh gật đầu: "Tìm được rồi, qua hai ngày nữa sẽ đi làm." Hà Ngọc Yến ở bên cạnh nghe thấy không khỏi gật đầu. Như vậy cũng tốt, có công việc thì hắn có thể dần dần dung nhập vào xã hội, sau này thì tính sau. Đổng Kiến Thiết không biết cuộc trò chuyện ở dưới lầu. Sau khi vội vàng trốn về nhà, biểu cảm của hắn rất khó coi. Hắn không biết bản thân cảm thấy thẹn hay là tức giận. Chờ đến buổi chiều mẹ lôi kéo nói chuyện công việc với hắn, vậy mà Đổng Kiến Thiết lại không cảm thấy tức giận. —— "Đổng Kiến Thiết đúng không? Công việc của chúng ta rất đơn giản, chỉ cần chịu động não sẽ không có vấn đề gì." Đổng Kiến Thiết nhìn hàng hóa ra vào bận rộn trong kho hàng trước mắt, nghĩ thầm công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629664/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.