"Yến Tử, có điện thoại của Lư Đại Nữu." Điện thoại trong phòng chính vang lên, Cố Lập Đông đi qua nhấc máy nghe, người gọi đến là Lư Đại Nữu. Hà Ngọc Yến lập tức bước ra từ trong phòng ngủ, trên tay cầm một chiếc vòng cổ ngọc trai, ra hiệu cho chồng đeo vào cho cô. "Đại Nữu, sao cậu lại gọi điện sớm thế?" Hôm nay là ngày 18 tháng Giêng, chỉ còn mười ngày nữa là đến Tết. Gần đây Hà Ngọc Yến đang đến lịch nghỉ trong khi Lư Đại Nữu ở đầu bên kia điện thoại thì phải đi làm. Theo lý mà nói thì đáng lẽ cô ấy không thể gọi điện cho cô vào lúc sáng sớm như vậy được. "Còn phải nói à, là do Lạc Lạc nhà tớ sáng sớm đã ầm ĩ không chịu đi nhà trẻ. Đúng lúc Tiêu Phi có một người họ hàng nói rằng anh ấy sẽ gửi một lứa dê con từ Mông Cổ về đây. Nhà cậu có muốn không? Nếu muốn thì đợi lát nữa Tiêu Phi qua đó lấy, tớ sẽ kêu anh ấy để lại một ít cho gia đình cậu." Nghe nói có dê con từ Mông Cổ gửi đến, Hà Ngọc Yến lập tức gật đầu: "Muốn chứ, để lại hai con cho tớ đấy. Đúng rồi, hôm nay cậu có phải đi làm không?" "Đi chứ, chắc chắn phải đi rồi! Đợi Tiêu Phi đưa thằng nhóc thối kia đến nhà trẻ thì mới yên tĩnh được." Hai người lại nói thêm mấy câu nữa rồi mới cúp điện thoại. Lư Đại Nữu và Tiêu Phi đã kết hôn vào năm 1983 và sinh được một cậu con trai tên là Tiêu Lạc vào năm sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629643/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.