Lúc hai người đang nói chuyện thì nghe thấy có khách bước vào bàn luận về giá trang sức của nhà họ Hứa đắt hơn của nhà họ Tôn một chút. Hà Ngọc Yên: "Những thứ mà nhà họ Tôn bán đều là hàng thật à?" Không thể trách vì sao Hà Ngọc Yến lại hỏi như vậy, bởi vì đồ mà cửa hàng nhà họ Tôn bán ra, giá cả đều không hề đắt. Loại hình kinh doanh không mang lại nhiều lợi nhuận mà lại thường mất nhiều thời gian cho các hoạt động, thật sự khiến người ta khó hiểu. Hứa Linh lắc đầu: "Nếu nói nó rất tốt thì cũng không đúng, nhưng nó cũng không quá tệ. Tuy tay nghề không tốt bằng của nhà chúng tớ nhưng mua với cái giá đó thì bọn họ vẫn có lời." Khi nhắc đến điều này, Hứa Linh bỗng cười khổ. Thực ra bọn họ đã nghiên cứu mô hình kinh doanh của nhà họ Tôn, nhận thấy tỷ suất lợi nhuận của bọn họ rất thấp. Nhà cô có thể bắt chước, nhưng các cô không cần phải làm như vậy. Nếu chỉ kiếm được lợi nhuận thấp như vậy thì giống như ba cô đã nói, thà về quê bán khoai lang nướng còn hơn. Hà Ngọc Yến nghe cách so sánh ấy cũng bật cười. "Chưa kể, bán khoai lang nướng có thể kiếm được rất nhiều đó. Có người trong ngõ của chúng tớ đã dựa vào việc bán khoai lang đỏ mà mua được một căn nhà một tầng đó." Nhiều người hàng xóm cũ ở ngõ nhỏ Đinh Hương cả đời chỉ làm nội trợ và có ít kinh nghiệm buôn bán. Sau khi các bà ấy được Hà Ngọc Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629638/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.