"Tôi có thể chọn màu của chiếc vòng tay này không?" "Ôi trời, thế mà còn có những viên ngọc lớn nữa. Viên ngọc này khá lớn, không thể tặng à?" "Vòng tay này bao nhiêu tiền một cái?" Đứng nhìn từ xa, cô đã cảm thấy có rất nhiều người đứng ở phía trước cửa hàng của nhà họ Tôn. Sau khi đi qua đường cái, Hà Ngọc Yến phát hiện tiếng ồn ào do đám đông này gây ra khá đáng sợ. Rõ ràng bây giờ mới chỉ là mùng sáu Tết Nguyên đán, nhiệt độ vẫn ở mức âm độ nhưng những người này như không hề thấy lạnh, bọn họ tự giác xếp hàng trước cửa hàng để nhận vòng tay miễn phí. Một số người vừa xếp hàng vừa trò chuyện, kích động đến mức mồ hôi chảy đầy trên trán. Nhiều người tụ tập như vậy, luồng không khí trắng xóa mà họ thở ra trông chẳng khác gì như tu tiên. "Này, muốn đến nhận quà thì nhanh chóng xếp hàng ở phía sau đi." Hà Ngọc Yến vừa xuất hiện, cô đã bị người trong hàng kéo vào xếp hàng. "Tôi vẫn chưa phải là hội viên nhưng tôi thấy ở đây rất náo nhiệt nên mới tới đây xem thử. Tôi không tính nhận quà gì, đừng lo." Nghe thấy Hà Ngọc Yến nói như vậy, người vừa lôi kéo tay cô mới buông tay ra. Nhưng đôi mắt của người đó vẫn nhìn chằm chằm vào Hà Ngọc Yến, sợ cô nhảy vào cắt ngang hàng. Ánh mắt ấy khiến Hà Ngọc Yến dở khóc dở cười nhưng đúng là cô chỉ đi ngang qua hàng người, đứng ngay trước tủ trưng bày bằng kính ở phía bên trái lối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629635/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.