Hà Ngọc Yến nhìn văn phòng trống rỗng, không biết nói gì nữa. "Cậu ơi, cậu…" Cố Minh Lý biết Hà Ngọc Yến muốn nói gì, ông lắc đầu ra hiệu không sao: "Nếu chỉ một việc như thế này mà lại đổ lên đầu cậu thì sau này chẳng còn thầy cô nào dám dùng quan hệ của mình để mời những giáo sư giỏi đến trường giảng dạy nữa." Hà Ngọc Yến nghe xong thì gật đầu, thấy vì chuyện của Lưu Bình Bình mà mất không ít thời gian, cô chào tạm biệt Cố Minh Lý rồi trở lại lớp học. Trong lớp, mọi người vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, ai nấy đều nghiêm túc nghe giảng, cố gắng học tập kiến thức. Hứa Linh quay đầu nhìn Hà Ngọc Yến, muốn hỏi sao cô lại đi lâu thế. Hà Ngọc Yến nhìn ánh mắt của Hứa Linh, bỗng nhớ đến một câu nói phổ biến trên mạng ở thế hệ sau này: Ánh mắt ngây thơ, ngốc nghếch của sinh viên đại học. Ánh mắt của Hứa Linh chính là ánh mắt như vậy. Nhưng ánh mắt và hành động vừa rồi của Lưu Bình Bình lại khiến người ta cảm thấy có gì đó không đúng. Rất nhanh, Hà Ngọc Yến đã hiểu vì sao mình lại có suy nghĩ này. Hơn nữa thậm chí còn không cần đợi đến ngày mai. Ngay buổi trưa hôm đó, khi mọi người đang ăn cơm ở căng tin thì nghe có người nhắc đến chuyện sáng nay Lưu Bình Bình chạy điên cuồng trên hành lang trường học, ai nấy đều thấy Lưu Bình Bình thật kỳ quặc. Những người không quen biết Lưu Bình Bình nghe xong cũng đều đến hóng hớt. "Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629590/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.