"Ay da, đây là không bán được đúng không?" Âm thanh lo lắng truyền vào tai Hà Ngọc Yến, đồng thời cô cũng nghe thấy tiếng gọi của con gái. "Thím Giang, mọi người đến rồi! Cảm ơn thím đã chăm hai đứa nhỏ giúp cháu!" "Cháu không cần khách sao! Chỗ đồ điện không bán được sao?" Hà Ngọc Yến lắc đầu: "Mọi người vẫn đang lưỡng lự." Tuy giá của bọn họ cao hơn cửa hàng bách hóa nhưng lại không cần dùng phiếu, mấy người đó đang thăm dò, chờ đến khi họ phát hiện ra số lượng không có nhiều thì sẽ tranh nhau mua thôi. Quả nhiên, chưa đến giờ ăn cơm trưa, không biết từ đâu có mấy người chạy đến mua tủ lạnh và máy giặt. Họ chốt đơn bốn cái tủ lạnh và ba máy giặt luôn, hỏi địa chỉ để giao hàng thì mới biết là ở cùng khu nhà chung. Hành động vung tay thoải mái như này thu hút được rất nhiều người. Có mấy người làm gương, chưa đến ba giờ chiều, toàn bộ ấm đun nước và radio đã bán sạch sành sanh. Điều này dấy lên hy vọng cho mọi người. Còn có rất nhiều người đi tới hỏi Lâu Giải Phóng khi nào có thêm đồ điện tiếp nhưng Lâu Giải Phóng bảo mình không biết, vì thế bọn họ đành rời khỏi siêu thị trong tiếc nuối. Dù sao thì bây giờ số đồ điện có được khá ít, hơn nữa cũng thiếu phương tiện vận chuyển. Nghe Lâu Giải Phóng giải thích xong, các khách hàng vốn đang chờ đến ngày cuối cùng mới mua không dám đợi nữa mà nhanh tay phất tiền mặt mua các loại đồ điện gia dụng. Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629568/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.