"Kịch hay này có thể rất đặc sắc." "Ôi chao, lại cãi nhau rồi..." Tám giờ tối, Hà Ngọc Yến dẫn con ngồi ở đầu hẻm cùng hàng xóm xem TV. Trước đây bận rộn với việc ở siêu thị, hai ngày này lại chuẩn bị đồ đạc cho nhập học, cuối cùng tối nay cô cũng có thời gian ngồi xuống, tận hưởng khoảnh khắc yên bình này. Ngày kia là khai giảng, khai giảng rồi Hà Ngọc Yến sẽ là sinh viên năm hai. Đến lúc đó có lẽ sẽ bận rộn hơn. Vì vậy, cô rất trân trọng khoảng thời gian yên bình bên con cái. "Mẹ ơi, khi nào ba về vậy?" Bé Đan Đan bỗng nhiên ghé vào tai mẹ, hỏi nhỏ. Khoảng thời gian này Cố Lập Đông không phải bận làm ở siêu thị thì cũng đi làm ở nhà máy. Thời gian ở bên con cái thực sự ít ỏi. Siêu thị bên đó có lẽ còn cần một khoảng thời gian nữa mới ổn định hoàn toàn. "Chắc ba sắp về rồi." Bác gái Phùng nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, cười nói: "Con gái thật biết quan tâm, nhưng mà Lập Đông bận rộn như vậy cũng cho thấy nó rất có tương lai." "Chứ còn sao nữa! Khu nhà chung số hai chúng ta giỏi lắm đấy. Ngoài Cố Lập Đông ra, bây giờ thằng nhóc Đổng Kiến Thiết cũng sắp phất lên rồi." Một bà hàng xóm quen mặt ở con hẻm nghe vậy liền chen vào nói. "Đúng đúng. À, bác gái Phùng này, nhà bà có ai muốn đi phỏng vấn ở cái cửa hàng trang sức đó không?" Thời buổi này đơn vị nhà nước tuyển dụng thợ đều có kỳ thi viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629539/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.