Từ sau khi rời khỏi văn phòng khu phố, Hà Ngọc Yến cùng ông Lâm trở về khu nhà chung. "Ông ơi, lần này thật sự rất cảm ơn ông." Ông Lâm không để tâm, xua xua tay: "Có gì đâu. Nếu chuyện thành công, người được lợi nhất vẫn là hàng xóm khu nhà chung của chúng ta. Nhắc đến, ông Lâm cũng không ngờ vợ chồng Cố Lập Đông lại hào phóng như vậy, sẵn sàng chia sẻ lợi ích cho những người khác. Nhưng mà chính vì sự hào phóng này mới xứng đáng là đứa trẻ mà ông cụ Cố nuôi lớn. Ông cụ Cố thật sự có phúc mà cũng không có phúc. Nói có phúc là bởi vì nhặt được một người cháu hiếu thảo và hào phóng như Cố Lập Đông. Nói không có phúc là vì người cháu này lại cưới được một người cháu dâu cũng hào phóng, vô cùng thông minh như Hà Ngọc Yến, còn sinh đôi được hai cô con gái xinh xắn, đáng yêu mà những điều này ông cụ Cố đều không thấy được. Nghĩ đến người bạn cũ, lòng ông Lâm lại có chút xót xa. Nhưng mà ông nhanh chóng vực dậy tinh thần, suy nghĩ xem nên tìm ai để làm một cái bàn chắc chắn và cao cho TV. Sau khi tiễn ông Lâm về nhà, Hà Ngọc Yến liền đến nhà bên cạnh ông Lâm, cũng chính là ông Tào. "Chị dâu lớn nhà họ Tào, bác gái Phùng có nhà không ạ?" Hà Ngọc Yến đứng ở cửa nhà họ Tào, thấy Quách Bình Bình đang cho con gái chưa đầy một tuổi uống nước, kiên nhẫn chờ ở cửa một lúc, thấy đứa nhỏ uống nước xong mới hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629504/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.