Trong phòng riêng của tiệm cơm tư nhân yên tĩnh, Đổng Kiến Thiết tìm được Cố Học Thiên đang ăn cơm với người khác. "Tiểu Cố, tôi có một chút việc muốn nói với cậu." Cố Học Thiên nhíu mày: "Có chuyện gì? Tôi đang nói chuyện với người khác ở chỗ này đấy!" Đổng Kiến Thiết: "Chỉ làm phiền cậu vài phút mà thôi, rất nhanh." Cố Học Thiên cạn lời trợn mắt, hắn ta nói một tiếng với người ngồi ăn cơm ở bên cạnh rồi đi theo Đổng Kiến Thiết tới vườn sau của tiệm cơm. Bắt đầu từ cuối năm trước, ở Bắc Thành lần lượt mở không ít tiệm cơm tư nhân. Tuy không thể quảng cáo ở bên ngoài nhưng rất nhiều người đều có phương pháp tìm được loại cửa hàng tiêu phí này. Cái tiệm cơm trước mắt này là tiệm cơm mà Cố Học Thiên dẫn Đổng Kiến Thiết ăn qua vài lần cho nên khi đi tìm Cố Học Thiên, Đổng Kiến Thiết đi đến nơi này đầu tiên. Cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp sau giờ trưa, gió xuân không lạnh thấu xương như mùa đông, theo lý thuyết Đổng Kiến Thiết nên cảm thấy rất thoải mái nhưng nhìn dáng vẻ không hề quan tâm của Cố Học Thiên thì Đổng Kiến Thiết chỉ cảm thấy ớn lạnh tận xương tủy. "Tại sao cậu kêu người phóng hỏa vậy?" Hắn nghẹn một buổi sáng, cho đến khi Cố Lập Đông được người khác dẫn về. Đổng Kiến Thiết rốt cuộc không nhịn được nữa. Hắn muốn lấy căn nhà của nhà họ Tôn, cũng muốn nhìn Cố Lập Đông xui xẻo nhưng chuyện xảy ra vào ngày hôm nay là không đúng. Đổng Kiến Thiết tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629468/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.