Nói hết mọi chuyện xong, Cố Lập Đông liền đưa vợ ngồi xe đến xưởng nhà máy số một. Anh không đến nhà Cố Quảng Thịnh mà đi đến văn phòng của ông ấy. Trong lúc đó Cố Minh Hà cũng rời khỏi trường tiểu học bên cạnh đi tới đây. Bốn người ngồi cùng nhau nói chuyện. "Ý của đội trưởng Hoắc là có lẽ ông chủ Tôn bên Hồng Kông là Tôn Đại Phát nhưng vẫn chưa có cách nào để khẳng định." Cố Lập Đông nói xong thì nhìn Cố Quảng Thịnh. Năm ngoái Cố Quảng Thịnh đến thành phố Quảng tham gia hoạt động học tập giữa các xưởng máy. Không ngờ đã có người điều tra ra chuyện này. "Chú biết rồi, tạm thời bọn chú sẽ không đụng vào chuyện này nữa nhưng chú tin ba cháu sẽ không sao." Cố Lập Đông gật đầu, anh cũng cảm thấy người ba chưa gặp mặt này sẽ bình an vô sự. Khi nói chuyện với trưởng bối luôn có ma lực thần kỳ, tựa như sự nặng trĩu trong lòng đã biến mất đi. Bốn người ngồi trong văn phong nói chuyện một lát sau đó đi tới nhà trẻ đón hai đứa bé. Cố Quảng Thịnh nhìn bóng dáng hai vợ chồng, cảm thán: "Tên nhóc Lập Đông này đúng là rất được." Hai vợ chồng nhìn nhau, bỗng có điện thoại vang lên. Cố Quảng Thịnh nhận, là anh họ của Cố Minh Hà, Cố Minh Quang. Đầu dây bên kia nói vài câu rồi Cố Quảng Thịnh cúp máy. "Ngần ấy năm trôi qua, Cố Minh Quang vẫn như thế." Cố Minh Quang là ba ruột của Cố Kiều. "Anh ta gọi điện nói với anh chuyện gì đấy?" Cố Quảng Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629459/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.