"Bùm bùm… bùm bùm…" Tiếng pháo hoa vang lên liên tiếp khiến Hà Ngọc Yến đang say giấc nồng phải tỉnh lại. Nhưng cô không cảm thấy ồn mà chỉ đưa đôi mắt ngạc nhiên nhìn ra bên ngoài. Xuyên qua bức màn che kín cửa sổ, Hà Ngọc Yến có thể nhìn thấy ánh mặt trời chói chang bên ngoài, còn có cả âm thanh pháo hoa nằm ngoài khu nhà chung của bọn họ. Chắc là nhà nào ở ngõ nhỏ đốt. Xuyên vào quyển sách này vài năm nhưng đây là lần đầu tiên Hà Ngọc Yến nghe thấy tiếng pháo hoa. Chủ yếu là do mấy năm trước sợ phiền nên khi nhà nào ăn tết cũng không làm chuyện gì tỏ vẻ quá vui mừng. Tất niên năm nay đã có người nổ pháo, không phải loại cho con nít chơi mà là loại được cuốn vải đỏ cực lớn ý. Nghe âm thanh này đúng là rất có không khí của tết. Cố Lập Đông cũng tỉnh dậy ngay khi vợ ngồi dậy. Anh duỗi tay sờ lấy đồng hồ đặt dưới gối, thấy đã tám giờ sáng rồi, bên ngoài cực kỳ náo nhiệt vui nhộn, mặt trời cũng đã chiếu vào cả căn phòng. Xem ra, hôm nay là ngày lành. "Em có muốn ngủ nữa không?" Cố Lập Đồng nhìn hai đứa nhóc vẫn đang khò khò trên giường nhỏ, duỗi tay kéo vợ vào lòng. Hà Ngọc Yến nghe tiếng ồn ào bên ngoài sau đó lắc đầu: "Không ngủ nữa, chúng ta ra ngoài xem đi." Cũng may cô quyết đoán. Bởi vì hai vợ chồng mới rửa mặt xong còn chưa kịp ăn sáng thì đã có khách đến nhà. "Chào buổi sáng, dì Cố." Hôm nay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629447/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.