Trong khoảng thời gian chờ khách tới nhà, bọn họ còn phải kho thịt đầu heo. Quả thật rất bận rộn, cho nên bọn họ cũng không chú ý tới việc Tôn Tiêu Mỹ đi ra ngoài một mình. Khi tới buổi tối, lúc mỗi nhà ăn cơm chiều xong Tôn Tiêu Mỹ mới trở về với vẻ mặt như đưa đám. Hôm nay mọi người rất vui vẻ, nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta cũng không ai đi hỏi thăm, miễn cho hỏi được chuyện không tốt gì đó khiến bọn họ không còn tâm trạng ăn tết. Nhưng Tôn Tiêu Nhu lại kéo em gái đi vào nhà vệ sinh hỏi rõ ràng tiến triển của mọi chuyện. Buổi trưa hôm nay, sau khi xác định bên ngoài không có lời đồn về mình. Buổi chiều cô ta kêu em gái đi tìm bác Tôn, kêu hai người cùng đi tìm đồ tiếp. Nhưng hiển nhiên kết quả cũng không lạc quan. "Bác Tôn dẫn em đi đến hai nơi, nhưng cũng không có đồ." Nói về chuyện này, Tôn Tiêu Mỹ cảm thấy tức giận. Hai nơi mà hôm nay bọn họ đi vốn là địa bàn của người nhà họ Tôn. Đồ đều giấu rất kín, giấu ở ngăn bí mật trên xà nhà. Tuy là như vậy nhưng đồ cũng đã mất. Dù là Tôn Tiêu Mỹ thì cũng biết chắc chắn có người lấy đồ trước bọn họ một bước. Chỉ là rốt cuộc là ai chứ? *** "Cạch cạch……" Âm thanh nặng nề vang lên, nghe vào tai khiến người khác cảm thấy khó nghe nhưng chỉ cần cúi đầu nhìn xem thứ gì tạo thành âm thanh đó thì lập tức sẽ cảm thấy tinh thần và thể chất thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4629444/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.