Hà Ngọc Yến đang bẻ màn thầu cho hai đứa con ăn dưới hành lang. Cô thấy hành động của họ, nhịn không được mà cười ra thành tiếng. Kết quả khi cô quay đầu lại thì đứa nhỏ Viên Viên đã học người lớn bắt đầu rung đùi đắc ý. Động tác kia khiến người thấy quả thật muốn bật cười. Đan Đan nhìn thấy biểu cảm của mẹ, lập tức vươn bàn tay bé xíu chọc chọc bả vai của chị gái. Sự tương tác của hai chị em khiến Cố Lập Đông đi tới cũng nở nụ cười theo. "Nè nè nè, Lập Đông. Con đừng có vội đi về nhà. Có phải tất cả báo ở sạp báo đều đang nói về chuyện này không?" Lúc trước khi hết hàng, có vô số suy đoán bay đầy trời. Mọi người cũng chỉ hóng chuyện cho vui nhưng bây giờ thì khác, chuyện lên báo luôn rồi này. Cố Lập Đông gật đầu: "Chỗ sạp báo rất náo nhiệt, có không ít người mua báo rồi đứng đọc ở đó luôn. Bây giờ mọi người đi qua ngay nói không chừng có thể nghe thấy nhiều tin tức hơn." Mấy ông già nghe xong thì cùng nhau đi ra ngoài. Không cần phải nói, chắc chắn họ chuẩn bị đi xem náo nhiệt. Các bác gái cũng không bị bỏ lại, bọn họ đứng dậy đi theo phía sau. Khi đi ngang qua Cố Lập Đông họ còn thuận tay trả lại tờ báo cho anh. Hà Ngọc Yến buồn cười liếc đối phương một cái, tiếp theo cô thấy Đổng Kiến Thiết nổi giận đùng đùng mà đi thẳng ra ngoài. Mới đầu cô còn không rõ, chờ sau khi mở tờ báo kia ra xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623280/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.