Rất nhanh, ngày hôm sau bác gái Phùng liền dẫn chị dâu lớn nhà họ Thái ra ngoài. Sáng sớm Hà Ngọc Yến dậy đã nghe thấy động tĩnh. Chồng cô hôm nay phải đi làm, họp với mấy tài xế, sửa sang lại các loại đơn xin. Hôm nay có lẽ anh sẽ tương đối bận rộn, trước khi đi còn giao phó cô đừng chạm vào nước lạnh, có chuyện gì thì gọi thím Giang ở bên cạnh giúp đỡ. Sau khi đưa chồng đi, Hà Ngọc Yến trở về nhà nhìn đứa nhỏ. Sau khi đầy tháng, tinh thần đứa trẻ đầy đủ hơn. Thời gian tỉnh dậy mỗi ngày nhiều hơn một chút. Vì vậy Hà Ngọc Yến tới gần hơn một chút, đứa lớn Viên Viên thích khóc nhất cũng đã a a dậy rồi. Đan Đan ở bên cạnh lại vô cùng bình tĩnh giơ nắm đấm nhỏ giang hai bên, hai mắt không có tiêu cự, đang ngẩn người. Thật sự là ngẩn người, Hà Ngọc Yến cảm thấy rất kỳ lạ. Rất nhanh mẹ cô đã đến, sau lưng còn có anh tư. "Con xem anh tư con này, vừa nghe là muốn đến chỗ con thì cứ thế nhất quyết đi theo." Mẹ Hà vừa vào nhà, trong miệng liền quở trách nhưng nụ cười trên mặt không ngừng được. Hà Ngọc Yến nhìn mẹ như trẻ hơn mấy tuổi, biết anh tư về bà vui vẻ nhường nào. "Mẹ, lần này con về đến tận nửa tháng. Mẹ đừng có lúc đầu thích, qua mấy ngày lại chê con." Lời Hà Dũng Hải làm mẹ Hà cười lên: "Con á, mẹ chỉ mong con ngày nào cũng ở nhà. Đúng lúc con nghỉ ít ngày như vậy thì đi coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623247/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.