Một bên khác, lúc sáng sớm người trong khu nhà giặt quần áo ở mương nước cũng nhắc đến tình huống của Hà Ngọc Yến. "Vợ Lập Đông hôm nay đã về chưa!" Thời buổi này rất nhiều người sinh con ở bệnh viện, vì tiết kiệm nên đều xuất viện trong ngày luôn. Người ở lại bệnh viện hai đêm như Hà Ngọc Yến rất hiếm. Mọi người đều không tránh được mà nhắc tới vấn đề này. Có người hỏi thì có người đáp: "Vậy phải hỏi tiểu Giang rồi." Tiểu Giang cũng chính là thím Giang, so với bác gái Khúc đang nói chuyện thì trẻ hơn mười tuổi. Hôm nay thím Giang không đến bệnh viện. Hai ngày nay bà ấy đều mang cơm đến bệnh viện sau đó mang chiếc tã yêu thích của đứa trẻ ra khu nhà để giặt. Điều này tất cả mọi người vừa nhìn đã biết chuyện gì xảy ra. Có người thầm nghĩ trong lòng, trách không được nhà họ Cố chịu đưa công việc tạm thời ở trạm thu mua đồ phế phẩm cho con gái nhà họ Khâu. Hóa ra cũng chờ ở chỗ này. Nếu sớm biết có thể kiếm được chỗ tốt như vậy, bọn họ nhất định sẽ tới cửa trước một bước, nói mình đồng ý giúp đỡ chăm sóc đứa bé. "Hừ, cũng không phải người cao quý gì, lại còn phí tiền sinh con ở bệnh viện." Người nói chuyện là con dâu lớn nhà họ Triệu ở khu trên. Từ sau khi ra ở riêng, hai anh em đứa lớn và thứ hai nhà họ Triệu đánh nhau một trận thì coi như đã hoàn toàn tách ra khỏi nhà ông Triệu. Ăn cơm tách riêng, giặt đồ tách riêng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623239/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.