Chuyện này đã rất rõ ràng rồi. Sau khi các đồng chí công an kiểm tra xong lại đi tra hỏi các nhân chứng khác một lượt. Khi họ chuẩn bị đến bệnh viện để bắt Lưu lão nhị, người đàn ông đó đã được băng bó vết thương và quay trở lại. "Cậu tới vừa đúng lúc." Cố Lập Đông nhìn Lưu lão nhị ôm tay, mặt mày đau đớn, trong lòng anh cảm thấy rất vui vẻ. Khi nãy anh vừa kiểm tra qua bên trong, phát hiện cửa sổ kính trong phòng chính mà họ vừa sửa chữa đã bị đập vỡ. Có vẻ là sau khi bước vào trong, hắn ta vừa ra tay đã bị bẫy thú kẹp vào tay. Cố Lập Đông không biết có nên nói tên trộm này thật xui xẻo hay không. Nếu không thì có tận mấy cái cửa sổ mà bọn họ chỉ đặt có hai cái bẫy thú, thế mà người này lại chọn đúng một trong số đó. Lưu lão nhị quay lại là để chuẩn bị gây chuyện. Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta lén lút đi ăn trộm. Mỗi lần ăn trộm đều có thể an toàn thoát thân. Thứ nhất là vì đối tượng hắn ta ăn trộm đều là những người hàng xóm cũ. Mọi người đều quen biết hắn ta, vì vậy sẽ không vì vài thứ lặt vặt mà trở mặt với nhau. Thứ hai là vì hắn ta bị gọi là kẻ đầu đường xó chợ. Những người khác thì cảm thấy cái tên này rất khó chịu nhưng Lưu lão nhị lại cảm thấy làm một người đầu đường xó chợ cực kỳ vinh quang. Chưa kể cho dù hắn ta bị bắt quả tang đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623229/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.