Một bên khác, Hà Ngọc Yến ở trong nhà cũng trò chuyện chuyện này với Cố Lập Đông. Nhưng điều bọn họ chú ý không ở trên người mấy đứa trẻ đi trộm thịt mà là đang thảo luận về Triệu Đại Bảo. Không sai, một tháng gần đây gần như không nhìn thấy được bóng dáng của Triệu Đại Bảo ở khu nhà. Mấy tháng trước sau sự kiện lần đó, Triệu Đại Bảo bị nghi ngờ hại chết bà cố. Hai người Triệu Đại Bảo và Triệu Đại Ngưu trở thành đối tượng mọi người từ chối giao tiếp trong khu. Triệu Đại Ngưu là một ông già còn đỡ, dù sao cũng không thể cử động. Bình thường ăn uống tiêu tiểu đều giải quyết trên giường. Mọi người nhiều nhất là nghe thấy tiếng mắng của ông ta. Nhưng Triệu Đại Bảo là một cậu bé chín tuổi. Trường học vừa mới cho nghỉ đông chưa được hai ngày thì đã rất lâu chưa thấy được bóng dáng của đứa nhỏ này. "Có khả năng thằng bé bị đưa về nông thôn rồi." Đây là khả năng mà Cố Lập Đông có thể nghĩ đến. Bởi vì tối hôm qua trò chuyện vấn đề này, ngày hôm sau Hà Ngọc Yến hơi để ý một chút đến hành động của nhà họ Triệu. Nhưng nhà họ Triệu không có điều gì kỳ quái, ngược lại vào lúc trưa Lâm Hà Hương trở về với dáng vẻ vui vẻ phấn khích khiến cho cô chú ý. Khi Lâm Hà Hương trở về, Hà Ngọc Yến vừa lúc đang đến bồn nước lấy nước. Khi đối phương đi qua cửa thùy hoa vào trong sân, gió lạnh mang theo hương vị trên người cô ta. Hà Ngọc Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623207/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.