"Tôi có lòng tốt muốn khuyên mấy người nên để tôi đi càng sớm càng tốt. Tôi sẽ không truy cứu bất kỳ vấn đề khác với mấy người. Nhưng nếu mấy người không chịu để tôi đi, mà mấy người thì lại không có chứng cứ. Hừ, hậu quả không phải là thứ mà mấy người có thể gánh chịu được đâu." Kể từ sau đêm đó bị bắt đi, Bao Lực đã ở đây gần hai ngày. Nơi những người này bắt được hắn ta cách địa điểm giao dịch rất xa. Hơn nữa, bởi vì những chiếc đồng hồ đó rất nặng cho nên mang theo chúng rồi chạy trốn không tiện lắm. Từ lúc Bao Lực bắt đầu chạy trốn, hắn ta đã không mang những thứ đó theo cùng. Lúc đó hắn ta chỉ muốn chạy trốn thật nhanh để không bị bắt. Hắn ta vẫn còn thấy đau lòng vì khi không lại phải bỏ qua nhiều đồng hồ như vậy. Nhưng sau khi bị bắt, hắn ta lại thấy mừng. "Tối hôm đó tôi chỉ đi bộ đến tìm bạn thôi. Các người không nhìn rõ rồi tùy tiện bắt người. Giam giữ tôi gần hai ngày vẫn không chịu thả tôi ra. Các người chèn ép tôi vì thấy nhà họ Bao không có người chống lưng phải không?" Bao Lực vừa rồi còn ra vẻ nói đạo lý, chớp mắt đã lại bắt đầu kêu gào lần nữa. Các điều tra viên nhìn ánh sáng đe dọa phát ra từ đôi mắt tam giác của hắn ta, họ chỉ cảm thấy cái gai này thực sự rất cứng đầu. Đồng thời, nội dung kêu la của đối phương cũng là điểm yếu của họ. Theo lý, khi bắt người họ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623191/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.