Hôm sau khoảng hơn 3 giờ sáng, Cố Lập Đông đến vùng ngoại thành kéo đồ ăn. Hà Ngọc Yến cũng không ngủ nướng nữa. 5 giờ đã rời khỏi giường, sau khi ăn cơm sáng xong thì cô cùng các bác gái khu nhà chung cùng xuất phát. Nhanh nhất cũng phải tầm 6 giờ mới đưa rau quả đến. Bởi vì bọn họ đều là công nhân viên chức, rau quả cũng là do đơn vị sắp xếp. Họ đi xuống bãi đất trống ở trước cửa xưởng chờ đợi là được. Đợi sau khi đồ ăn được đưa đến, bọn họ đi qua cửa sau, bắt đầu lấy những đồ ăn mà mình muốn. Lấy đông một ít, tây một ít. Rất nhanh trên bãi đất trống toàn là cả trắng, củ cải và khoai tây. Ai nấy đều lấy được đồ ăn, trên khuôn mặt rất vui tươi. Đồ ăn đến, nhóm thanh niên cũng đã đẩy xe đẩy đến đây, bắt đầu chất từng xe chở đến khu nhà chung. Mỗi năm đến lúc này, dường như xe đẩy đã trở thành một báu vật. Có thể mượn được xe đẩy bằng tay sớm nhất cũng là một loại bản lĩnh. Xe đẩy bằng tay trong nhà Hà Ngọc Yến là mượn từ trạm phế phẩm về. Chồng cô đã giúp mọi người chở đồ ăn nên đàn ông ở khu nhà chung sẽ kéo đồ ăn về cho nhà cô. Hồ Văn Lý, ba anh em nhà họ Triệu, hai anh em nhà họ Tào, Đổng Kiến Thiết, Kim Trụ Tử, Hứa Thành tài, Lữ Vĩ Văn, những người này đều là đàn ông trẻ tuổi ở khu nhà chung, ai nấy cũng bắt đầu dùng sức làm việc. Các bác gái ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623180/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.