Trong lòng Hà Ngọc Yến vừa mới nghĩ ra một ý thì nghe được giọng nói không kiên nhẫn của người phụ nữ phía sau, điều này làm cô rất không vui nhưng đồng thời cũng nghĩ tới cái gì đó. "Vị đồng chí này, cô là người đơn vị nào thế? Không ai nói với đồng chí rằng đối đãi với đồng chí công nhân cùng giai cấp phải ấm áp như gió mùa xuân sao? Cô đây cứ hô hào quát tháo, người không biết còn tưởng rằng cô là trưởng bối của tôi đó!" Hứa Thúy Bình bị Hà Ngọc Yến chụp cho cái mũ này, bị dọa phát run. Cuối cùng cũng bắt đầu biết lễ phép. "Chào buổi sáng đồng chí, tôi luống cuống tới trạm mua bán đồ phế thải tìm một món đồ. Có thể phiền cô mở cửa giúp được không?" Hà Ngọc Yến thầm nghĩ, vẫn biết nói tiếng người à? Trên mặt cô lại chậm rãi nói: "Tìm cái gì? Trạm mua bán phế thải của chúng tôi chỉ có rác rưởi, sáng sớm có thể tìm được cái gì chứ?" Điều này khiến Hứa Thúy Bình càng khó chịu, đồng thời cũng ảo não lúc đầu mình nên bỏ tiền mua lại vị trí công việc tạm thời ở trạm mua bán phế thải, như vậy bây giờ cô ta cũng không cần nhìn sắc mặt người khác. "Cái này… tôi vào xem một chút thì biết." Hà Ngọc Yến vốn cũng muốn làm khó người này nhưng sẽ không ngăn cản đối phương đi vào trong. Bởi vì cô còn cần năng lực như con chuột săn báu vật của đối phương! "Vậy được, chờ lát nữa cô có thể đi vào nhưng cô không được làm loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623136/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.