Ăn sáng xong, Chu Lão Nhị bị bà Chu buộc ra ngoài đi làm kiếm công điểm.
Theo ý tứ của bà Chu, Chu lão nhị muốn kén con rể, vậy ông muốn sau này lo toan nuôi sống được gia đình nhỏ của mình, trước tiên bản thân ông phải làm việc.
Về phần Chu Nam, cô chỉ ngây ngô sống ở nhà.
Mà theo như bà quan sát, Chu Nam hình như là một cô gái nhút nhát hay xấu hổ, ngày thường chỉ thích ở trong phòng mình, điểm này cũng rất giống bà.
Cho nên cô ở lì trong phòng cũng không ai nói cô cái gì.
Sau khi Trần Tú Lan rời đi, Quý Bằng Đào lại về phòng nằm lên giường ngủ. bình thường hắn phải nửa buổi sáng mới dậy.
Nghĩ đến trong nhà không còn đồ ăn, không bằng lên núi săn gà lôi làm bữa tối, Quý Bằng Đào cõng một cái gùi nhỏ, cầm ná cao su rồi đi lên núi.
Quý Bằng Đào là một đứa bé bị bỏ rơi, được một người đàn ông họ Cao đưa về nhà nuôi.
Nhưng khi Quý Bằng Đào được sáu tuổi, chị dâu Cao mang thai và sinh ra một đứa con trai, lúc này Quý Bằng Đào là một kẻ vô dụng nên bị hai người đuổi đi.
Vừa vận năm đó mất mùa, người trong thôn bụng ăn không no, ròng rã năm ngày hắn chưa có gì nhét vào bụng.
Chỉ có Chu Lão Nhị thấy hắn đáng thương, lặng lẽ đưa cho hắn nửa bát cháo rau dại.
Quý Bằng Đào vốn chỉ muốn thừa dịp mình còn sống, liền tự mình lên núi đào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-quy-co-xinh-dep-va-anh-chang-keo-kiet/3355503/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.