"Ngươi này......" Lý Hướng Bắc nhất thời có chút xấu hổ, không biết nên bình luận đam mê của đối phương như thế nào.
Mơ hồ cảm thấy sau lưng gió lạnh thổi vù vù, trên người nổi lên một tầng da gà.
Vương Dương lúc này cũng phản ứng lại, khó có lần nổi chút tính tình, nghiến răng nghiến lợi nói: "Không phải như ngươi nghĩ, ta đối với nam sinh cũng không có hứng thú..."
Lý Hướng Bắc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cứng nhắc giải thích: "Chỉ là thấy chen chúc một chỗ hơi nóng, nên dịch ra ngoài một chút, hôm nay trong phòng đốt lửa thế nào mà nóng thế này."
Vương Dương vẻ mặt chán nản.
Trương Ái Quốc ngồi ở trong góc ấm ức bả vai run run.
Vừa rồi cũng bị lời nói của Vương Dương dọa sợ.
Sau nghĩ lại có thể là chính mình lo lắng nhiều, với tướng mạo bình thường này của hắn hẳn là không... có chuyện gì.
Vương Dương như thế nào cũng không nghĩ tới một câu nói có thể gây ra hiểu lầm lớn như vậy, xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu.
Hắn chỉ là càng thích con gái trưởng thành hơn mà thôi.
Nhưng không tiện nói ra, nên không tiếp tục giải thích.
"Không phải chỉ đi thị trấn gọi điện thoại thôi à, sao lại về muộn như vậy?" Vương Dương nhỏ giọng hỏi.
"Đến chỗ lão Thẩm ăn bữa cơm." Lý Hướng Bắc nói giản lược, vì còn có Trương Ái Quốc ở đây, không tiện nói thêm cái gì.
Thấy dáng vẻ không muốn nhiều lời của đối phương, Vương Dương liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-quan-chung-an-dua-tu-minh-tu-duong/3731559/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.