Đối với tiền đồ về sau chuyện xuống nông thôn này, Lâm Ngọc Trúc biết muốn về thành phố cũng phải đợi ít nhất mấy năm, có lẽ nên nói là chờ kỳ thi đại học.
Mẹ Lâm vẫn luôn cho rằng con cái sớm đi học sớm tốt nghiệp, sau đó có thể sớm đi làm kiếm tiền.
Cho nên Lâm Ngọc Trúc đi học còn tính sớm, hiện giờ tốt nghiệp cao trung mới mười sáu tuổi, chờ đến thi đại học nàng chưa đến hai mươi, tuổi này vào đại học nói lớn không lớn, nhưng đối với niên đại này, chờ nàng tốt nghiệp cũng đã thành gái lỡ thì.
Lúc ấy những người cùng tuổi với nàng sợ là con đều đã có vài đứa, Lâm Ngọc Trúc chống cằm nhìn cảnh sắc như nước chảy ngoài cửa sổ.
Thi đại học vẫn là để trở về thành phố đâu? Thẳng thắn mà nói, nàng có không gian, mà bằng chế độ mua sắm bằng phiếu tới cuối thập niên 80 mới dần nới lỏng, lại thêm thời đại u ám, chợ đen sẽ dần dần lộ ra tiềm năng, lúc ấy chỉ cần không đắc tội người nào, buôn đi bán lại cơ bản sẽ không xảy ra chuyện.
Trừ khi đầu cơ trục lợi phiếu định mức sẽ xử nặng, những sinh ý khác vẫn có thể làm.
Nàng hoàn toàn có thể đến một thành phố xa lạ bán trái cây một thời gian, trước giai đoạn nền kinh tế khôi phục, tiền vẫn khá dễ kiếm.
Thời này đường phố không có camera theo dõi, nguồn gốc hàng hoá càng dễ dàng che giấu, chờ khi nàng kiếm đủ tiền có thể kịp thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-quan-chung-an-dua-tu-minh-tu-duong/2691941/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.