Thẩm Gia Thụ cảm thấy mình đầy ưu điểm, còn phải biểu hiện sao? Anh đứng trong đám người đó là viên ngọc sáng lấp lánh. 
Bây giờ viên ngọc hơi long đong mà thôi. 
Thẩm Gia Thụ nhìn cô gái này, trong lòng cảm thấy khó xử. 
Anh muốn từ chối công khai nhưng không muốn đắc tội người ta. 
Bà nội nói không nên tùy tiện đắc tội phụ nữ, sẽ rất thảm. 
Cho nên cho dù điên anh cũng không tùy tiện dây vào phụ nữ, sợ làm tổn thương trái tim bọn họ. 
Được rồi, cứ như vậy trước đi, bây giờ anh như hổ lạc đồng bằng, không tiện đắc tội đại đội trưởng. 
Lý Thanh Thúy thấy Thẩm Gia Thụ gật đầu thì rất vui. 
Cuối cùng nói một câu không liên quan: "Anh là Gia Thụ, em là Thanh Thúy." Cây cần xanh tươi mới tốt. 
Nói xong thì bụm mặt chạy, cô gái này quên mình làm việc ở đây à, chạy làm chi. 
Thẩm Gia Thụ cảm thấy lòng phụ nữ như kim dưới đáy biển. 
Ngày đón thanh niên trí thức, Thẩm Gia Thụ cố ý ăn diện một chút. Anh không muốn quyến rũ ai, chỉ không muốn những thanh niên từ thành phố kia xem thường mình. Đối diện với người trẻ tuổi có cuộc sống gần giống anh, ít nhiều gì anh cũng có sĩ diện. 
Lưu Quế Hoa thấy anh ăn mặc chỉnh tề, không vui nói: "Không phải đi xem mắt, ăn mặc như thế làm gì?" 
"Tăng thể diện cho mẹ, nói với bọn họ mẹ con là Lưu Quế Hoa, là người phụ nữ may mắn nhất trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phu-tam-dai/2690714/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.