Chuyện này quan trọng hơn chuyện bình thường ông ấy sắp xếp cho tôi."
"Vậy bình thường anh làm gì?" Cô gái tên Diệp Lan hỏi. Cô gái này lớn tuổi hơn ba cô gái còn lại nhưng có vẻ chưa tròn hai mươi.
Thẩm Gia Thụ nói: "Trong đội chúng ta có trại nuôi heo, mọi người biết đó, chuyện này cần có người có bản lĩnh làm. Đội trưởng cho tôi phụ trách một nhiệm vụ quan trọng trong đó."
Anh nói mấy câu đa cảm thấy chắc là giành quyền chủ động rồi, đừng nhắc lại chuyện đó nữa.
"Tôi giới thiệu với mọi người tình huống trong đội trước đã."
Đám con gái tỏ ra chờ đợi.
Thẩm Gia Thụ nói những điều mình đã chuẩn bị cho bọn họ biết.
Đám con gái nghe phải làm nhiều việc nhà nông như thế, hơn nữa ăn không tốt, ở cũng tệ thì trong lòng bắt đầu lo lắng.
Cảm xúc sa sút.
Thẩm Gia Thụ nhìn trời, anh cũng không có cách nào cả, sớm muộn cũng phải tiếp nhận hiện thực thôi. Anh không cố ý muốn nhìn thấy bọn họ không vui như mình, anh chỉ muốn mau chóng giúp bọn họ thích nghi với cuộc sống mới.
Dù thế nào cũng phải sống tiếp.
Nhóm nữ thanh niên trí thức đều muốn về nhà sớm một chút nhưng miệng lại nói không sao, mọi khó khăn sẽ qua thôi.
Đường Niên Niên cúi đầu, tâm trạng vô cùng sa sút, cảm giác rất lạnh lẽo.
Tâm trạng Diệp Lan không tốt, cô ấy thấy như thế cũng chua xót trong lòng: "Cô lo cái gì, không phải cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phu-tam-dai/2690706/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.