Thẩm Gia Thụ nhận lấy ăn một miếng, ngọt ngào, đúng là lâu chưa ăn vị ngọt, là do tự mình không mua nổi đó. 
Thẩm Gia Thụ thấy cô gái nhìn dáng vẻ mình ăn đồ ăn thì ngượng ngùng, lấy đậu phộng mình mua ra: “Cho cô này, tôi còn không nỡ ăn, đặc biệt để lại cho cô đấy.” Lời hay ý đẹp, cũng chưa từng nghĩ là lời này sẽ khiến người khác hiểu nhầm. 
Đường Niên Niên nghe nói như vậy thì thật sự ngây người ra: "Để lại cho tôi?" 
“À?” Bây giờ Thẩm Gia Thụ mới phản ứng được mình vừa nói gì. Anh ho khan một cái: “Cũng không phải, chính là tôi không nỡ ăn, cố ý để dành lại.” Lời này càng giống như không thoải mái. 
Đường Niên Niên cũng nhận lấy, cổ bắt đầu đỏ lên. 
Cô cảm thấy lời vừa rồi kia của Thẩm Gia Thụ mới là thật. 
"Cám ơn anh, Thẩm Gia Thụ." Lần đầu tiên có người cố ý để phần đồ ăn cho cô. 
Các thanh niên trí thức nhanh chóng mua đồ ăn ngon tới. 
Mặc dù cũng không nỡ quay về, nhưng là đội trưởng nói chỉ có nửa ngày nghỉ thôi, không thể nào để cho bọn họ ăn cơm trưa xong mới trở về được. Vì vậy chỉ có thể cùng Thẩm Gia Thụ trở về. 
Trên đường trở về Thẩm Gia Thụ không nhiệt tình như lúc đầu nữa. Ngay cả Đồng Lỗi nói chuyện với anh, anh cũng mặt mày ủ dột. 
Chỉ có Khương Hồng ở bên cạnh suy đoán, không biết người nhà có gửi đồ tới cho mình không. Nếu gửi đồ thì có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phu-tam-dai/2690640/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.