Thiếu An thấy thế, vội vàng kéo lấy bao tải chạy về phía ngõ nhỏ ở phía trên đó.
"Đứng lại!" Mấy người dân binh lập tức đuổi theo Thiếu An đang chạy.
Sở Du thấy thế, ngồi lên trên xe cùng với Sở Thanh, vội vàng chỉ huy con lừa thừa cơ đi vào trong thành.
Những người giống như bọn họ rất dễ thấy, rất dễ dàng làm cho người đi đến điều tra, Sở Du và Sở Thanh bàn lại kế, quyết định đi ra bên ngoài, không đi trong trung tâm thành phố, hai người còn chưa quen đường thuộc lối, hỏi hồi lâu mới tìm được đường đến Nam Thành, bên kia là một mảnh nhà máy bị vứt bỏ, tuy nói là nhà máy, nhưng cũng không có quy mô như ở đời sau, chẳng qua chỉ là xây tường gạch lên thành mấy gian nhà ngói cũ nát mà thôi.
Sở Du và Sở Thanh đầy đầu đều là mồ hôi, hai người giống như là ăn trộm, đi vào trong phòng, Sở Du đuổi xe lừa đi vào.
Anh Tôn quả nhiên là đang ở đây, hắn thấy Sở Du, khẩn trương nói: "Gần đây tra nghiêm, tôi còn sợ các cô sẽ bị bắt nữa đấy!"
"Anh Tôn, sao khắp nơi đều là dân binh thế này?" Sở Du hỏi.
"Đâu chỉ mỗi dân binh, binh lính được võ trang đầy đủ cũng đến, cũng không biết gần đây đã xảy ra chuyện gì, tiếng gió ở Lâm Hoài rất căng." Anh Tôn lau mồ hôi một cái.
"Chúng em cũng thật vất vả mới đến được đây."
Bọn họ không chỉ lo mỗi nói chuyện phiếm, anh Tôn xem xét lá dâu, phát giác nhóm lá dâu này không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phan-dau-lam-giau/4200032/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.