“Đúng vậy!” Nói đến việc này, Tần Mỹ Lệ cảm thấy rất tự hào, thế gian này chắc cũng không có người mẹ nào hạnh phúc bằng bà, chí ít cho đến hiện tại, mấy đứa con của bà cũng không tệ. “Nghèo cũng không sao cả, gia đình chúng ta nhất định phải hòa thuận, nếu không dù có kiếm được bao nhiêu tiền, trong lòng chúng ta cũng không thoải mái được.”
“Mẹ, mẹ nói không sai.” Sở Du cười nói.
Lâm Húc Đống bỗng nhiên nói: “Cũng không biết chị hai trong trường học thế nào rồi.
Nhắc đến người chị hai này, bầu không khí bỗng nhiên hơi kỳ lạ, Tần Mỹ Lệ cười gằn một tiếng.
“Hẳn là rất khá! Dù sao cũng là giáo viên, địa vị cao, được người ta tôn trọng.”
“Sở Thanh hừ một tiếng: “Nó là giáo viên, chúng ta cũng không trông chờ nó làm gì cho gia đình cả. Nhưng mẹ nhìn xem đã lâu như vậy còn chưa thấy trở về nhà.”
“Đúng vậy!” Thiếu An tức giận nói: “Cũng không biết chị hai như thế nào rồi, từ sau lần cãi nhau với mẹ đã không trở lại đây nữa. Mẹ, cuối cùng thì hai người vì sao mà cãi nhau vậy ạ?”
Nhắc đến việc này, Tần Mỹ Lệ im lặng nửa ngày không nói, những người khác còn chưa kịp phát hiện, nhưng Sở Du rất rõ ràng đã cảm nhận được chuyện này chắc chắn có vấn đề bên trong.
“Thôi đi, lo làm đi! Nhắc đến chị hai làm gì? Chị hai của con kiếm được chút tiền lương kia, có thể ăn no bụng đã là không tệ rồi.”
Sở Thanh hừ một tiếng, nói: “Con nhóc đó cũng chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phan-dau-lam-giau/4200010/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.