Mặt trời ngả về tây, mọi người bắt đầu làm việc cũng dần dần trở về nhà. Lâm Sở Du thở dài, cô quyết định cứ ăn cơm trước rồi nói. Lúc bước vào nhà bếp, nhìn thấy chiếc nồi trên bếp, cũng may cô biết nhóm bếp, dùng nồi nấu cơm cũng không làm khó được cô. Lâm Sở Du tìm khắp một vòng cũng không tìm thấy một hộp diêm, nên hỏi Lâm Thiếu An:
“Diêm trong nhà để ở đâu?”
“Diêm? Ở đâu mà được dùng vật hiếm lạ thế này? Không phải chị không biết mỗi ngày mẹ đều phải chạy qua nhà hàng xóm mượn lửa đó chứ?”
Lâm Sở Du ngẫm nghĩ, ôm một bó rơm đi sang bên cạnh nhìn, cô nhìn thấy từ đằng xa có một người phụ nữ đang nhóm lửa ở cửa chính. Lâm Sở Du đi đến, cô đang muốn hỏi xin lửa, ai ngờ người phụ nữ kia vừa nhìn thấy cô đã trừng mắt liếc một cái, sau đó sắc mặt không thay đổi, dùng chân giẫm tắt cây đuốc đang cháy, quay người đi vào trong.
Lâm Thiếu An nhìn thấy, cậu tức giận nói: “Bà ta lại lên cơn sao? Chị, chúng ta đừng mượn của bà ta, có kiểu thím thế này là do chúng ta xui xẻo!”
Lúc này Lâm Sở Du mới biết, người phụ nữ này là Trần Ngọc Mai thím ba của Lâm Sở Du. Cha của Trần Ngọc Mai là đội trưởng đội sản xuất ở thôn bên cạnh, cuộc sống trong nhà rất không tệ, thế là tự nhiên lại không vừa mắt nhà Lâm Sở Du đang dần kém đi, đến một chút lửa cũng không muốn cho mượn.
Lâm Sở Du đi mượn hết thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-phan-dau-lam-giau/4200000/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.