Mỗi người họ đều có một hộp đựng cơm, một hộp đựng thức ăn cho nên đồ ăn đều đặt ở giữa bàn để mọi người có thể ăn cùng nhau.
Sau khi làm xong động tác này, Tống Khiết ra vẻ như thể vừa nhìn thấy hộp đồ ăn của bọn họ.
Cô ta làm ra vẻ xấu hổ đỏ mặt: “Các cậu ăn đồ ăn ngon như vậy sao? Cơm của tớ toàn là rau xanh….
hay là quên đi……”Thẩm Thính Hồng nhướng mày, cô ta định lạt mềm buộc chặt sao?Nhưng Thẩm Thính Hồng không trả lời lại cô ta là được, Thẩm Thanh Thanh không nói gì, Thẩm Thính Hồng không trả lời, Phương Trác thậm chí không bận tâm.
Cậu ta rất vui khi có thể đưa thịt của mình cho Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh ăn nhưng để cái người ngay cả tên cũng không biết này ăn món thịt của mình thì cậu ta cảm thấy rất đau lòng.
Thậm chí trước đây Thẩm Thính còn nói mình quá gầy cơ.
Tống Khiết cũng không ngờ rằng sau khi mình nói ra câu đó, cả ba người đang ngồi đều không có ý muốn nói chuyện với mình.
Tống Khiết có chút xấu hổ, ngay cả biểu cảm trên mặt cũng “xịt keo cứng đơ”.
Cho dù cô ta đã lấy lại đồ ăn của mình nhưng cũng chẳng có ai nói một câu muốn ăn cùng cô ta cả.
Điều này hoàn toàn khác với những gì cô ta nghĩ.
Vốn dĩ cho rằng mình nói như vậy thì ba người này phải khách sáo, lễ độ để giữ gìn mình.
Thật không ngờ cả ba người họ đều phớt lờ cô ta.
Tống Khiết cảm thấy bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ot-the-chua-lap-gia-dinh-co-khong-gian/4081211/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.