Vì vậy Lưu Nguyệt cũng đến tìm Thẩm Vệ Quân để nhờ ông ấy hỗ trợ tìm xem có ai muốn đến giúp xây nhà không, nếu có người đồng ý thì một ngày được trả năm hào tiền công.
Đừng tưởng năm hào không nhiều lắm, thật ra ở niên đại này số tiền đó có thể dùng để mua rất nhiều đồ vật.
Vì để nhanh chóng được dọn đến nhà mới nên Lưu Nguyệt đã bỏ cả vốn lẫn gốc, chỉ cần có thể nhanh chóng dọn ra khỏi cái nhà này thì tốn chút tiền cũng chẳng sao.
Sau khi vấn đề gạch và xi măng đã được giải quyết xong, ba người anh trai ruột của Lưu Nguyệt đã đến đây giúp đỡ, đương nhiên họ cũng không có khả năng lấy tiền.
Chính vì vậy Lưu Nguyệt chỉ có thể làm cho các bữa ăn phong phú một chút.
Thỉnh thoảng còn để nhóm người Lưu Đại mang đồ về.
Thật ra Tiêu Kiến Phương không có đến, dù sao thì trong nhà có một đứa cháu dâu đang mang thai, không những thế còn có rất nhiều đứa cháu nội nên bà ấy phải ở nhà coi chừng bọn nhỏ.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh cùng nhau đi đến thị trấn trên chiếc xe bò kéo của làng.
Cả hai người họ đều đang học cấp ba ở trên thị trấn, học hết học kỳ này sẽ tốt nghiệp.
Bởi vì khoảng cách giữa thị trấn và thôn Đoàn Kết không quá gần, gia đình lại lo lắng bọn họ đi lại không tiện cho nên hai người họ ở trọ trong trường.
“Ấy, Thính Hồng nhà cậu thật sự phân gia ra xây nhà riêng thì sau này tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ot-the-chua-lap-gia-dinh-co-khong-gian/4081205/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.