Thẩm Bích Liên rất sợ hãi bản thân mình bị đánh, còn Trương Tố Cầm thì sợ bị đòi tiền bồi thường.
Cứ như vậy, hai mẹ con họ rất ăn ý không dám ho he gì thêm.Nhưng đương nhiên có các món nợ không thể trốn thoát, sau vụ thu hoạch mùa hè Lưu Nguyệt đã trở về nhà mẹ đẻ.
Bà nội Thẩm ngồi trên thềm cửa nhìn bóng dáng Lưu Nguyệt thở dài, dùng ngón chân để nghĩ cũng biết con dâu muốn làm gì nhưng bà cụ không có cách nào để ngăn cản cả.Ông nội Thẩm hút thuốc lá sợi, trước đây cũng không phải chưa từng cãi nhau ầm ĩ nhưng lần này ông cảm thấy gia đình con trai thứ ba nhất định sẽ làm một trận cho ra trò.Vết thương trên đầu Thẩm Thính Hồng gần như đã lành hẳn, chỉ là nhìn kĩ thì vẫn có thể thấy một vết sẹo màu hồng nhạt, cũng không biết khi nào nó mới lành lại.Ba đứa con không đi cùng với Lưu Nguyệt trở về nhà ngoại, hiện tại Thẩm Thính Võ và Thẩm Thính Văn có thời gian là ở bên cạnh Thẩm Thính Hồng vì sợ cô sẽ bị người xấu bắt nạt.Trương Tố Cầm và Thẩm Bích Liên vẫn luôn trốn trong phòng, không dám ra khỏi cửa.
Thẩm Đại Lực cũng sốt ruột nên chạy đi tìm Thẩm Đại Cường, “Đại Cường này, em nên nói với vợ mình đừng làm ầm ĩ lên nữa, nếu cứ như vậy thì thực sự khó coi.”Không trách Thẩm Đại Lực muốn nhượng bộ, ông ta không có ba người cậu vừa có thể khiêng vừa có thể đánh.
Tất cả họ đều là đồ lười, nếu đi đến cửa nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ot-the-chua-lap-gia-dinh-co-khong-gian/4081189/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.