Bản thân Thẩm Thính Hồng cũng cực kỳ hài lòng với tính cách này của nguyên chủ, như này cũng rất tốt, ít nhất sẽ không bị đám người phiền phức kia bắt nạt.Thẩm Đại Lực có thể tự mình hiểu được, Thẩm Hữu Vi cũng có thể coi là một người sáng suốt, cho dù là thím ba hay Thẩm Thính Hồng đều không phải là người dễ chọc giận.
Chính vì vậy nên ngay cả khi Thẩm Thính Hồng chưa chia canh cho bọn họ thì anh ta cũng không nói gì.Còn nhị phòng thì vui mừng khôn xiết, Ngô Vân không ngừng khen ngợi Thẩm Thính Hồng là đứa trẻ ngoan.Dù tối qua Ngô Vân mới bị Lưu Nguyệt dạy dỗ xong nhưng lúc này cũng rất vui vẻ như thể đã quên tối qua đã xảy ra chuyện gì.Chồng và con trai có tầm nhìn hiểu biết nhưng cũng không có nghĩa là Trương Tố Cầm cũng vậy, huống chi còn có cả một Thẩm Bích Liên nữa.
Hai mẹ con họ đã sớm nhìn chằm chằm món canh cá, hiện tại lại như công dã tràng thì làm sao họ đồng ý được.“Thẩm Thính Hồng, ý cháu là gì đấy, tại sao những người khác đều có nhưng tại sao đại phòng nhà chúng tôi lại không có? Có phải cháu đang khinh thường nhà đại phòng chúng tôi đúng không?” Trương Tố Cầm hét lên.“Đúng đúng đúng, là cháu trướng mắt mấy người đấy, rốt cuộc ai lại thích một người thích cắn trộm sau lưng chứ?” Thẩm Thính Hồng trợn trắng mắt, cũng chẳng có chút khách khí nào.
Mà dù sao thì tính cách của nguyên chủ là người không chịu thiệt về bản thân thì làm sao mà mình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ot-the-chua-lap-gia-dinh-co-khong-gian/4081185/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.