Thanh niên trí thức bọn họ tới sớm, từng thấy được bản lĩnh của Vương Vũ, hiện giờ thấy Vương Vũ tôn sùng Lục Hướng Dương như vậy, vậy chẳng phải nói lên Lục Hướng Dương còn lợi hại hơn Vương Vũ sao?Lợn rừng đấy!Ít nhất Vương Vũ tới nơi này hai năm, chưa bao giờ bắt được lợn rừng.
“Hai chúng tôi có thể đi không?”Nói chuyện là Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu, hai người này đều là người tích cực nhất.
Lục Hướng Dương nhìn qua, Hứa Quốc Bưu lập tức cười rất hàm hậu, thậm chí có chút lấy lòng:“Chúng tôi không có bản lĩnh bắt được lợn rừng, nhưng có thể đi hái ít đặc sản vùng núi, các anh bắt lợn rừng phải đi sâu vào trong núi đúng không! Chúng tôi đi hái chút nấm cũng được!”Lục Hướng Dương nhướng mày: “Rau dưa ở vườn rau còn chưa đủ ăn à?”Thạch Lỗi cười ha ha:“Chuyện đó… Có người nào ghét bỏ ăn nhiều thêm một chút? Trời lạnh rau sẽ không giữ nổi, sắp phải mỗi ngày củ cải trắng hầm khoai tây.
”Lục Hướng Dương: “…”“Chúng tôi đi có thể giúp cầm đồ mà! Nếu anh có thể bắt được lợn rừng, chúng tôi có thể giúp nâng về, hai chúng tôi cũng rất khỏe.
”“Đúng vậy đúng vậy, sức lực của chúng tôi cũng lớn, nhỡ đâu không chỉ một con lợn rừng? Người đa tài có thể bắt được cả một động thì sao.
”Lục Hướng Dương: “…”Mọi người: “…”Có thể bắt được một con đã rất may mắn, vậy mà anh còn muốn càng nhiều hơn?Nhưng mà Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu rất thức thời, rõ ràng có thể phát triển thành tiểu đệ, nên Lục Hướng Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-om-chat-bap-dui-dai-lao/3835347/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.