“Em ăn rồi, uống sữa bò cộng thêm trứng gà.
Sủi cảo không nhiều lắm, để cho hai anh ăn sáng.
”Vương Vũ còn đang ngủ, Lục Hướng Dương thêm nước vào nồi sắt nhỏ dùng bếp lò đun, chỉ nấu một phần, để lại một ít cho Vương Vũ.
Cố Thanh Thanh tiếp tục chạy tới sân sau hái đậu que, lần này không lấy rổ trực tiếp hái ôm trở về.
Đợi đến khi cô hái vòng thứ ba, Vương Vũ ngáp đi tới, Lục Hướng Dương đang ở bên giếng giặt giày.
Đúng là người đàn ông cần mẫn!Nhìn Vương Vũ mà xem, quả thực đối lập rõ ràng.
Lục Hướng Dương cần mẫn như vậy, Cố Thanh Thanh có chút bất ngờ.
Cô vốn chuẩn bị sẵn sàng làm hết việc nhà giúp Lục Hướng Dương, nhưng không nghĩ tới ngoại trừ nấu cơm, cuộc sống cá nhân của Lục Hướng Dương hoàn toàn không cần cô vươn tay.
Nhìn đại lão lạnh lùng kiêu ngạo xem, Cố Thanh Thanh vốn tưởng rằng anh là thiếu gia mười ngón tay không dính nước xuân!Lục Hướng Dương liếc mắt nhìn Vương Vũ một cái: “Trong phòng còn có mấy cái sủi cảo, anh giải quyết đi.
”Vương Vũ ồ một tiếng: “Thời gian không còn sớm nữa, hay là chúng ta làm lươn ăn cơm trưa đi.
”Tối qua đã ăn sủi cảo, anh ta càng thích lươn hơn.
“Tôi và Thanh Thanh đã ăn, chỉ còn thừa mấy cái, anh giải quyết xong lại làm cơm trưa.
”Vương Vũ chậm rãi đứng dậy: “Được!”Anh ta nhanh chóng rửa mặt đánh răng nấu sủi cảo, Cố Thanh Thanh thì không ngừng hồi tưởng lại giọng nói của Lục Hướng Dương gọi tên cô.
Thanh Thanh!Đại lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-om-chat-bap-dui-dai-lao/3835345/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.