Bởi vì bọn họ là lớp sinh viên đầu tiên sau khi khôi phục thi đại học, công tác được phân công không phải xí nghiệp chính phủ thì cũng phải là đơn vị sự nghiệp, đơn vị có biên chế nghĩa là nếu nhậm chức thì cả đời có bảo đảm dưỡng lão, bát sắt đều là như vậy, cho nên người có lòng muốn làm ăn đến mấy, sau khi tốt nghiệp cũng nên đi làm hai năm rưỡi dựa theo phân công công tác, đợi thời cơ chín muồi lại tiến hành ngừng lương giữ chức, như vậy tính là đã có bảo đảm, làm ăn thất bại cũng không đến mức nửa đời sau không nơi quay về.
Chỉ có Sở Hàm không đi con đường bình thường, ngay cả đơn vị công tác cô cũng không cần, tốt nghiệp một cái liền trực tiếp xuống biển.
Dù sao không có ai hiểu tình hình tương lai hơn cô ấy, nhãn hiệu nữ trang của bọn họ lại cất bước thuận lợi như vậy, hai năm trước đã có thể mở rộng ra tỉnh ngoài, mở rộng thị trường rồi. Nhưng bởi vì việc học hành và bài tập nặng nhọc khiến cho cô ấy không thể rút tay ra để phát triển sự nghiệp cho tốt, vì thế trong lòng Sở Hàm đã sớm gấp gáp, thực sự không muốn bởi vì biên chế này mà làm lỡ hai năm nữa. Đối với cô mà nói, bây giờ để lỡ mỗi một ngày đều là tổn thất.
DTV
Bây giờ đã tốt nghiệp, rốt cục cũng có thể phóng tay mà làm, Sở Hàm bừng bừng quyết tâm.
Nhóm sinh viên bọn họ nhập học vào mùa xuân năm 1978, thời gian tốt nghiệp cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/3835905/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.